Ads 468x60px

Chủ Nhật, 7 tháng 2, 2016

Thánh Lễ Tân Niên-Cầu bình an năm mới

Hoài Nam Tử có thuật lại một câu truyện như sau: có một ông lão ở gần cửa ải có một con ngựa tự nhiên bỏ sang nước Hồ. Láng giềng biết tin đó đến hỏi thăm.
Ông lão nói:
- Mất ngựa thế mà biết đâu lại là cái phúc.
Cách mấy tháng con ngựa của ông tự nhiên quay trở về, lại về với một con ngựa khác. Láng giềng nghe tin đến mừng. Ông lão nói:
- Được ngựa thế biết đâu lại là một mối họa.
Từ khi có con ngựa hay, đứa con ông lão ngày ngày mải mê tập dượt. Một hôm chẳng may bị té ngã và què mất một chân.
Láng giềng nghe tin lại đến chia buồn.
Ông lão nói:
- Con tôi què thế nhưng biết đâu lại là một cái phúc.
Một năm sau bỗng có giặc Hồ xâm lăng, nhà vua hạ lệnh tổng động binh. Con ông lão vì què chân cho nên được miễn nhập ngũ. Trận chiến ác liệt chưa từng thấy. Tướng sĩ lâm trận mười phần tử trận mất chín. Nhờ được ở nhà mà con ông lão thoát được hiểm nguy chết chóc và nhờ đó mà hai cha con vẫn còn được sống bên nhau.
  Lo lắng là một đặc tính riêng của con người. Pascal đã định nghĩa”con người là sinh vật biết suy nghĩ “. Thật vậy, loài vật biết run sợ, theo bản năng  khi gặp hiểm nguy loài vật cũng có cách thích nghi. Nhưng loài vật chắc hẳn không thể biết sự gì sẽ đến để chuẩn bị đối phó. Chính vì biết suy nghĩ nên tất phải lo lắng lo lắng. Vì  biết lo, biết tiên liệu mà con người làm chủ vũ trụ. Biết tính toán để có thể tránh điều không hay, không tốt. Biết dự trù đến những kết quả tốt nhất. Đó chính là biết lo toan, biết người biết ta, biết nhìn xa trông rộng . . . .Vậy mà trong tin mừng, Chúa lại nói “anh em đừng lo lắng về ngày mai , ngày mai cứ để ngày mai lo, ngày nào có cái khổ của ngày ấy “.

           Lạy Chúa,

           Hẳn là Chúa không dạy chúng con đừng làm gì cả, tất cả đã có Chúa lo. Chúa không muốn chúng con ỷ lại, lười biếng chỉ ngồi chờ theo cách nói chờ sung rụng. Chính trong tin Mừng, Ngài đã từng nhấn mạnh “Thầy và Cha Thầy luôn làm việc “để nhắc nhở chúng con phải phấn đấu, phải siêng năng như những người thợ vườn nho. Còn Thánh Phao lô thì cảnh cáo :”Nếu ai không làm thì đừng có ăn “. Con phải hiểu thế nào đây khi suy gẫm những lời này?

              Ngày hôm nay, nhiều người trong chúng con  phải vất vả mong làm giàu, mong có nhiều của cải để cải thiện cuộc sống. Điều đó hẳn không có gì sai trái. Nhưng nếu con biết dùng thời gian Chúa trao, khả năng con có được để tạo cho mình, cho gia đình, rộng ra là cho xã hội nhiều tiện nghi, nhiều công cụ sản xuất tiên  tiến  hầu  đời sống  con người trở nên dễ chịu hơn, thoải mái hơn, thì chính là con đang cộng tác vào công cuộc sáng tạo mà Chúa trao cho loài người “Hãy làm chủ trái đất này “. Chúa không sợ chúng con vì quá lo lắng phải ăn gì uống gì mà  xa Chúa, nhưng chính là Chúa lo cho phần rỗi đời đời của chúng con. Chúa nhắc con,  nếu  không biết tìm kiếm nước Thiên Chúa và sự công chính Người thì chính những sự lo lắng thái quá vì cuộc sống trần gian  sẽ nhấn chìm chúng con vào  những bất hạnh, những đam mê bất chính, dần dần sẽ dẫn đến tội ác và hậu quả con sẽ chịu do chính con gây ra .

           Trong những ngày đầu năm mới này, xin Chúa giúp con biết nhận ra sự quan phòng của Chúa, để sống giữa trần gian nhưng con không lệ thuộc trần gian. Con biết tìm ý Chúa trong cuộc sống hầu không những mưu ích cho con mà còn mưu ích cho mọi người. AMEN.

   Fx Đỗ công Minh .   

PHÚC ÂM: Mt 6, 25-34
"Các con chớ áy náy về ngày mai".
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: "Thầy bảo các con: Chớ áy náy lo lắng cho mạng sống mình: lấy gì mà ăn, hay cho thân xác các con: lấy gì mà mặc. Nào mạng sống không hơn của ăn, và thân xác không hơn áo mặc sao? Hãy nhìn xem chim trời, chúng không gieo, không gặt, không thu vào lẫm, thế mà Cha các con trên trời vẫn nuôi chúng. Nào các con không hơn chúng sao? Nào có ai trong các con lo lắng áy náy mà có thể làm cho mình cao thêm một gang được ư? Còn về áo mặc, các con lo lắng làm gì? Hãy ngắm xem hoa huệ ngoài đồng, coi chúng mọc lên thế nào? Chúng không làm lụng, không canh cửi. Nhưng Thầy nói với các con rằng: Ngay cả Salomon trong tất cả vinh quang của ông, cũng không phục sức được bằng một trong những đoá hoa đó. Vậy nếu hoa cỏ đồng nội, nay còn, mai bị ném vào lò lửa, mà còn được Thiên Chúa mặc cho như thế, huống chi là các con, hỡi những kẻ kém lòng tin. Vậy các con chớ áy náy lo lắng mà nói rằng: Chúng ta sẽ ăn gì, uống gì hoặc sẽ lấy gì mà mặc? Vì chưng, dân ngoại tìm kiếm những điều đó. Nhưng Cha các con biết rõ các con cần đến những điều đó. Tiên vàn các con hãy tìm kiếm nước Thiên Chúa và sự công chính của Người, còn các điều đó, Người sẽ ban thêm cho các con. Vậy các con chớ áy náy lo lắng về ngày mai. Vì ngày mai sẽ lo cho ngày mai. Ngày nào có sự khốn khổ của ngày ấy".


0 nhận xét:

Đăng nhận xét

 
Blogger Templates