Một học giả kia rất thông thái nhưng cũng rất đãng trí. Một hôm ông cỡi lừa đi thăm một người bạn. Dù đang cỡi lừa nhưng ông vẫn cứ dán mắt vài cuốn sách, tay buông lỏng dây cương. Do đó con lừa sau khi đi được một đoạn đường đã quay trở lại chính ngôi nhà của ông. Ông tưởng đó là ngôi nhà của bạn.
Ông nhìn ngôi nhà từ trên xuống dưới, từ trước ra sau và kết luận: “Ông bạn của ta ẩu tả quá, nhà hư gần sập tới nơi mà không chịu sửa sang gì cả”.
Vợ ông bước ra tiếp lời: “Ông nhận xét đúng đấy, nhưng đây là ngôi nhà của chính ông”.
Nhiều người rất sáng về chuyện của người khác, nhưng rất mù về những khuyết điểm của chính mình, (Ernst Wilhelm Nussenlein)
Lạy Chúa, xin cho con có cái nhìn bao dung để có thể nhận ra được cái hay cái tốt của kẻ khác và cùng họ xây dựng một thế giới tốt đẹp hơn.
Lời Chúa:
Mc 8,22-26
22Đức Giêsu và các môn đệ đến Bếtxaiđa. Người ta dẫn một người mù đến và nài xin Đức Giêsu sờ vào anh ta. 23Người cầm lấy tay anh mù, đưa ra khỏi làng, rồi nhổ nước miếng vào mắt anh, đặt tay trên anh và hỏi: "Anh có thấy gì không? " 24Anh ngước mắt lên và thưa: "Tôi thấy người ta, trông họ như cây cối, họ đi đi lại lại." 25Rồi Người lại đặt tay trên mắt anh, anh trông rõ và khỏi hẳn; anh thấy tỏ tường mọi sự. 26Người cho anh về nhà và dặn: "Anh đừng có vào làng."

0 nhận xét:
Đăng nhận xét