Về nơi cuối trời.
Nhân sinh như cây cỏ nay còn mai mất
Con người là bụi đất sống gởi thác về.
Nhớ ngày nào mình còn rất nhỏ bé, thế
mà nay đã đi qua hơn nửa đời người. Nhìn những người đi trước họ đã và đang lần
lượt từ bỏ dương gian để về cõi trăm năm cuối trời. Nhìn vào biết bao người nổi
danh, nổi tiếng thế mà nay cũng vào cõi vĩnh hằng, vì:
“Trăm năm còn cò gi đâu
Chẳng qua một nấm cỏ khâu xanh rì”(…)
Ba vạn sáu ngàn ngày là mấy
Cảnh phù du trông thấy cũng nực cười. (Cao Bá
Quát)
Ôi phù du từng tuổi xuân đã già
Một ngày kia đến bờ
Đời người như gió qua.(Trịnh Công Sơn)
Một ngày kia đến bờ
Đời người như gió qua.(Trịnh Công Sơn)
Ôi cuộc đời thật phù du như hoa sớm nở chiều
tàn!
“Mọi
việc rồi sẽ qua đi”.
Mọi
sự rồi sẽ qua đi. Nghe qua sao bẽ bàng! Thế mà nó lại là một sự thật, một chân
lý về cuộc sống. Sum họp rồi tan. Như hơi nước kết thành mây rồi cũng rã tan
thành cơn mưa giông hòa biến trong không gian. Như cánh hoa rực rỡ mấy rồi cũng
khô héo tàn lụi. Cuộc đời con người rồi cũng sẽ qua đi. Không ai ở mãi dương
gian. Có sinh, có tử. Có hiện hữu có tan đi. Cho dẫu con người đã cất công tìm
kiếm cây thuốc trường sinh nhưng cho đến hôm nay vẫn hão huyền, vô vọng!
Nếu
cuộc đời này rồi sẽ qua đi, vậy ta sống ở đời này để làm gì?
Chắc
chắn Thiên Chúa không dựng chúng ta hiện hữu một cách vô tình như cây cỏ. Thiên
Chúa càng không dựng chúng ta nên một vật sớm nở rồi tàn như vạn vật. Ngài dựng
chúng ta giống hình ảnh Ngài. Ngài cho chúng ta tham dự vào sự sống vĩnh hằng
như Ngài. Thế nên, cuộc sống của chúng ta phải là cuộc sống tìm kiếm Ngài và ở
trong Ngài. Đừng đánh mất Ngài trong cuộc sống. Đừng quay lưng lại với Ngài chỉ
vì những vinh hoa phú quý trần gian.
Nhìn
vào những người đang nằm dưới các nấm mồ cho chúng ta hiểu rằng: “mọi sự rồi sẽ
qua đi”, nhưng sự qua đi này lại dẫn chúng ta về với Đấng tạo thành, về với
Đấng trường sinh bất tử, về với cội nguồn sự sống của chúng ta. Thế nên, điều
quan yếu là chúng ta phải tìm kiếm Ngài trong cuộc đời. Đừng tìm kiếm những
danh lợi thú mau qua mà đánh mất Ngài. Hãy ở lại trong Ngài nơi cuộc sống dương
gian để Ngài cho chúng ta ở với Ngài nơi thiên quốc sau cuộc sống tạm bợ nơi
dương gian.
Nhưng
đáng tiếc có rất nhiều người đã cố tình đánh mất Ngài để bám vào đồng tiền, vào
danh vọng, vào lạc thú. Họ đã vì tiền mà bỏ đạo. Vì danh vọng mà quay lưng lại
với Đấng tạo thành. Vì lạc thú mà phản bội với tình yêu của Ngài. Họ quên rằng
“mọi sự rồi cũng qua đi” nên vẫn cố bám vào những cái phù du mau qua. Danh lợi
thú chỉ như áng mây bay qua cuộc đời, rồi tan biến chỉ còn lại mình phải đối
diện với Đấng tạo thành.
Hôm
nay ngày lễ các đẳng linh hồn, là dịp để chúng ta nghĩ về thân phận mỏng dòn
của mình để sống cho có ý nghĩa. Đồng thời cũng là dịp để chúng ta làm một
nghĩa cử cao đẹp cho những người đã khuất. Nghĩa cử mà họ đang cần chúng ta
không phải là mâm cao cỗ đầy mà là những lời kinh nguyện, những hy sinh, những
việc bác ái mà khi còn sống họ đã thiếu sót với Thiên Chúa và với tha nhân. Hôm
nay họ đã bị phiến đá ngàn năm đè bẹp khiến họ không thể làm điều mà họ muốn
làm. Họ cần đến chúng ta hãy vì yêu thương mà làm thay cho họ. Hãy cứu độ họ
bằng hiến tế mà chúng ta tham dự hằng ngày. Vì:
-
Cuộc sống bon chen họ đã quên thờ phượng Chúa
thì nay nhờ thánh lễ chuộc tội của Chúa Giê-su, chúng ta xin đền bù những thiếu
sót của họ.
-
Cuộc sống mưu sinh mà họ đã từng lỗi công bình
bác ái với tha nhân, thì nay chúng ta hãy làm một việc bác ái nào đó để đền bù
lỗi lầm cho họ.
-
Những cuốn hút của danh lợi thú đã khiến họ
lao vào vòng xoáy của tiền, tình, quyền mà thiếu sót bổn phận với gia đình, thì
nay chúng ta dâng hy sinh việc lành phúc đức để đền bù cho họ.
Mỗi
người chúng ta đều có những người thân đã khuất. Mỗi người chúng ta đều cảm
thấy những người thân của chúng ta đang cần chúng ta cứu vớt họ. Xin cho chúng
ta biết dùng tháng các linh hồn này để cứu độ các linh hồn. Ước gì đây là dịp
để chúng ta báo hiếu ông bà tổ tiên và quảng đại với anh em qua cầu nguyện,
dâng lễ và thực thi bác ái cho các đẳng linh hồn. Amen

0 nhận xét:
Đăng nhận xét