Ads 468x60px

Chủ Nhật, 29 tháng 7, 2018

Chúa nhật 17 Thường Niên B

Sáng bữa nọ, một người phụ nữ vừa bước chân ra khỏi cửa thì gặp ba ông lão râu tóc bạc phơ ngồi xếp bằng trên bãi cỏ ngay bên vệ đường. Ba ông lão gật đầu chào người phụ nữ. Tuy chẳng biết họ là ai nhưng nhìn vẻ mệt mỏi hiện lên gương mặt họ, người phụ nữ đoán họ hẳn là những người hành khất đói khát và có lẽ họ đã chờ bà từ lâu lắm. Bà vồn vã mời họ vào nhà dùng bữa. Nhưng ba ông lão đồng thanh hỏi lại:
“Thế ông chủ có ở nhà không?”
“Không. Ông ấy đi làm từ lúc mặt trời chưa mọc kia” – người phụ nữ đáp.
“Thế thì chúng tôi cứ chờ ở đây, chưa vội vào” – ba ông già nói.
Buổi tối, khi chồng đi làm về, người phụ nữ kể lại chuyện hồi sáng. Người chồng vội bảo vợ ra mời ba ông lão vào nhà. Người vợ bước ra mời nhưng ba ông lão bảo:
“Chúng tôi sẽ không vào cùng một lúc.”
“Tại sao vậy?” – người phụ nữ hỏi. Một trong ba ông giải thích:
“Ông này tên là Giàu Có. Người này tên là Thành Đạt, còn tôi là Tình Yêu. Bà hỏi ông nhà xem gia đình muốn mời ai trong số ba chúng tôi vào.”
Quay vào nhà, người phụ nữ thuật lại cho chồng nghe lời của ba ông lão. Ông chồng mừng rỡ bảo:
“Tuyệt! Chả mấy khi có dịp, vậy mình ra mời ông Giàu Có vào để ông ấy làm phép cho ngôi nhà của chúng ta chật ních tiền bạc, châu báu!”
Người vợ không đồng ý:
“Anh yêu, tại sao chúng mình không mời ông Thành Đạt?”
Cô con dâu đang ngồi lặng lẽ trong góc nhà rụt rè đề nghị:
“Theo con, tốt hơn hết, chúng ta nên mời ông Tình Yêu. Gia đình mình sẽ tràn ngập trong tình yêu.”
Sau một hồi thảo luận trong gia đình, người phụ nữ bước ra nói:
“Xin quý vị thông cảm, thể theo ý kiến của quý vị là chỉ mời một người, chúng tôi quyết định mời ông Tình Yêu vào nhà.”
Ông lão có tên Tình Yêu đứng dậy và bước về phía cửa. Lạ thay hai người kia cũng đứng dậy và đi theo. Người phụ nữ ngạc nhiên hỏi hai ông Thành Đạt và Giàu Có:
“Tôi chỉ mời có ông Tình Yêu thôi mà. Tại sao hai vị lại vào?”
Hai ông lão đáp:
“Nếu bà mời Giàu Có hay Thành Đạt, hai người còn lại sẽ đứng ngoài. Nhưng vì bà mời Tình Yêu vào nhà nên chúng tôi phải đi theo. Ông ta ở đâu, chúng tôi phải có mặt ở đó. Nơi nào có Tình Yêu, nơi đó ắt có Thành Đạt và Giàu Có!”
Sưu tầm

Lời Chúa: 
 Ga. 6, 1-15
1 Sau đó, Đức Giê-su sang bên kia Biển Hồ Ga-li-lê, cũng gọi là Biển Hồ Ti-bê-ri-a.2 Có đông đảo dân chúng đi theo Người, bởi họ từng được chứng kiến những dấu lạ Người đã làm cho những kẻ đau ốm.3 Đức Giê-su lên núi và ngồi đó với các môn đệ.4 Lúc ấy, sắp đến lễ Vượt Qua là đại lễ của người Do-thái.
5 Ngước mắt lên, Đức Giê-su nhìn thấy đông đảo dân chúng đến với mình. Người hỏi ông Phi-líp-phê: "Ta mua đâu ra bánh cho họ ăn đây?"6 Người nói thế là để thử ông, chứ Người đã biết mình sắp làm gì rồi.7 Ông Phi-líp-phê đáp: "Thưa, có mua đến hai trăm quan tiền bánh cũng chẳng đủ cho mỗi người một chút."8 Một trong các môn đệ, là ông An-rê, anh ông Si-môn Phê-rô, thưa với Người:9 "Ở đây có một em bé có năm chiếc bánh lúa mạch và hai con cá, nhưng với ngần ấy người thì thấm vào đâu!"
10 Đức Giê-su nói: "Anh em cứ bảo người ta ngồi xuống đi." Chỗ ấy có nhiều cỏ. Người ta ngồi xuống, nguyên số đàn ông đã tới khoảng năm ngàn.11 Vậy, Đức Giê-su cầm lấy bánh, dâng lời tạ ơn, rồi phân phát cho những người ngồi đó. Cá nhỏ, Người cũng phân phát như vậy, ai muốn ăn bao nhiêu tuỳ ý.12 Khi họ đã no nê rồi, Người bảo các môn đệ: "Anh em thu lại những miếng thừa kẻo phí đi."13 Họ liền đi thu những miếng thừa của năm chiếc bánh lúa mạch người ta ăn còn lại, và chất đầy được mười hai thúng.14 Dân chúng thấy dấu lạ Đức Giê-su làm thì nói: "Hẳn ông này là vị ngôn sứ, Đấng phải đến thế gian! "15 Nhưng Đức Giê-su biết họ sắp đến bắt mình đem đi mà tôn làm vua, nên Người lại lánh mặt, đi lên núi một mình.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

 
Blogger Templates