Ads 468x60px

Thứ Năm, 31 tháng 5, 2018

Thứ Sáu Tuần thứ 8 Thường Niên

Trong một xưởng lắp ráp tàu thuyền ở Belford xứ Ireland, người ta chuẩn bị hạ thủy một con tàu xuyên đại dương với cái tên gọi thật uy nghiêm: TITANIC.
Người ta tin rằng chiếc tàu vĩ đại này sẽ ngạo nghễ vượt sóng và coi thường những bão tố của biển cả.
Rất nhiều thợ đang bận rộn vào việc hoàn tất con tàu to lớn này. Trong số những thợ này có khá nhiều kẻ nghịch đạo. Họ đã viết trên vỏ tàu đủ loại lời lộng ngôn và đùa nghịch bất kính, phạm thượng, nhất là để tỏ vẻ khinh miệt các bạn bè có tín ngưỡng của họ.
Trong số những câu họ đã viết, có câu: "Chính ông Kitô cũng không thể làm cho nó chìm được". Còn rất nhiều câu khác tương tự như thế nữa, mặc dù bị nước sơn phủ lên, nhưng chẳng bao lâu lại lộ ra. Có một người Công giáo làm việc tại đây. Người này đã tận mắt thấy những câu viết phạm thượng ấy, nên anh đã viết cho cha mẹ của anh ở Dublin những dòng chữ này:
"Con nghĩ rằng chiếc tàu sẽ không thể nào đến Mỹ Châu được vì những câu nói lộng ngôn tràn đầy ở hai bên hông tàu".
Cha mẹ anh cho đến bây giờ vẫn còn giữ lá thư này như kỷ niệm cuối cùng của con họ. Linh tính đau buồn của anh đã trở thành hiện thực. Chiếc tàu Titanic đã không đến được Mỹ quốc. Trong đêm tối, nó đụng phải đá ngầm và đã chìm xuống đáy biển cùng với hầu hết số hành khách đi trên chiếc tàu ấy.

Lời Chúa: 
  Mc 11,11-26
(Khi nghe dân chúng hoan hô), 11 Chúa Giêsu vào thành Giê-rusalem, lên đền thờ và sau khi đã đưa mắt quan sát mọi sự, và lúc trời đã xế chiều, Người ra về Bêtania cùng với nhóm mười hai. 12 Hôm sau, khi thầy trò rời bỏ Bêtania, Người thấy đói. 13Và khi thấy ở đàng xa có một cây vả nhiều lá, Người đến xem coi có trái nào không. Nhưng khi lại gần, Người chỉ thấy có lá thôi, vì không phải là mùa có trái. 14 Người phán bảo cây vả rằng: "Cho đến muôn đời sẽ không còn ai ăn trái của mi nữa". Và các môn đệ đã nghe Người nói.
15 Các ngài đến Giêrusalem. Và khi vào đền thờ, Chúa liền đuổi những người mua bán ở đó. Người xô đổ bàn của những người đổi tiền và ghế của những người bán chim câu. 16 Người không để cho ai mang đồ vật đi ngang qua đền thờ. 17 Người dạy bảo họ: "Nào chẳng có lời chép rằng: "Nhà Ta sẽ được gọi là nhà cầu nguyện của mọi dận tộc ư? Thế mà các ngươi đã biến thành hang trộm cướp". 18 Điều đó đến tai các trưởng tế và luật sĩ, họ liền tìm cách giết Người, vì họ sợ Người, bởi tất cả dân chúng say mê giáo lý của Người. 19 Chiều đến, Người ra khỏi thành.
20 Sáng hôm sau, khi đi ngang qua, các ngài trông thấy cây vả đã chết khô tận rễ.21 Phêrô nhớ lại và thưa Chúa rằng: "Lạy Thầy, hãy coi, cây vả Thầy nguyền rủa đã chết khô rồi". 22 Chúa Giêsu đáp: "Hãy tin vào Thiên Chúa. 23 Thầy bảo thật các con, nếu ai bảo núi kia: 'Hãy dời đi và gieo mình xuống biển', mà trong lòng không hồ nghi, nhưng tin rằng điều mình nói sẽ xảy ra, thì người ấy sẽ được như ý. 24 Vì vậy Thầy bảo các con: Tất cả những gì các con cầu xin, hãy tin rằng các con sẽ được, thì các con sẽ được điều đó. 25 Và khi các con đang đứng cầu nguyện, nếu các con có điều gì bất thuận với ai, hãy tha thứ để Cha các con trên trời cũng tha cho các con.26 Nếu các con không tha thứ, thì Cha các con trên trời cũng không tha tội cho các con".

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

 
Blogger Templates