“Anh em
hãy ra đi, này Thầy sai anh em đi như chiên đi vào giữa bầy sói. Đừng mang theo
túi tiền, bao bị, giày dép... Vào bất cứ nhà nào, trước tiên hãy nói: Bình an
cho này.” (Lc 10,3-5)
Suy
niệm: H.Y Ph.Xav. Nguyễn Văn Thuận đã cảm
nghiệm sâu xa thân phận của người môn đệ Đức Ki-tô được sai đi đơn côi “như chiên đi vào giữa bầy sói”,
không thể bám víu vào bất cứ một sự hỗ trợ thông thường nào người ta có thể có:
không “túi tiền, bao bị, giày
dép…” Thế nhưng lời nói đầu
tiên và luôn luôn ở trên môi miệng người môn đệ bao giờ cũng là lời nói đem lại
bình an. Chính vì thế, Ngài đã chia sẻ: “Bị
nhục mạ, bắt bớ, đuổi từ thành này sang thành khác là dấu Chúa thương con, Chúa
chọn con làm tông đồ thật. Tôi tớ không hơn chủ, môn đệ không hơn Thầy. Họ đối
xử với Thầy thế nào thì họ cũng sẽ đối xử với các con như vậy’’ (Đường Hy Vọng).
Mời
Bạn: Không phải chỉ các linh mục, tu sĩ, mà
mọi tín hữu, qua bí tích Rửa Tội và Thêm Sức, đều là môn đệ và được sai đi với
sứ mạng loan báo Tin Mừng bằng chính đời sống đơn sơ, khó nghèo và yêu thương,
tha thứ. Bạn thử nhìn lại mình xem đã thể hiện được đến mức nào hình ảnh người
môn đệ “không túi tiền, bao bị, giày dép” mà miệng luôn tươi cười nói lời chúc
bình an?
Sống
Lời Chúa: Dành ít phút suy niệm câu: “Phúc thay anh em vì Thầy mà bị
người ta sỉ vả bách hại và vu khống đủ điều xấu xa. Anh em hãy vui mừng hơn hở vì phần thưởng dành cho anh em ở trên trời
thật lớn lao’’ (Mt 5,12).
Cầu
nguyện: Lạy Chúa Giê-su, xin dạy con biết yêu mến và
thực hành đức đơn sơ vì nhân đức này giúp con sống khiêm nhường đưa con lại gần
tinh thần Chúa hơn để con lôi kéo cứu vớt các linh hồn.
(Th. Gioan XXIII)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét