
Chuyện kể về một em bé đã giúp một người bạn nghèo trong lớp. Hạnh phúc quá, em về khoe với mẹ. Không ngờ mẹ mắng: “Không được chơi với những đứa khố rách áo ôm đó!” Nụ cười trên khuôn mặt em bé chợt tắt, em thất vọng trước cố gắng của mình.
Hôm nay, qua lời nói của mình, tôi cũng dập tắt niềm hạnh phúc mỏng manh của người khác. Tôi đã giết đi những mầm non hy vọng, sự cố gắng, lòng nhiệt thành của những người chung quanh. Tôi như những người thân của Chúa Giêsu ngày xưa, không hiểu và không nhìn ra sứ mạng của Người để rồi vô tình cản trở bước rao giảng Tin Mừng Nước Chúa.
Lạy Cha, xin cho con biết quan tâm tới người khác để nhận ra những cố gắng và thiện chí của họ; biết đem hết khả năng của mình để nâng đỡ, khích lệ, cộng tác với anh em. (Epphata)
Thứ Bảy tuần II Mùa Thường Niên
Lời Chúa:
Mc 3,20-21
20 Khi ấy Chúa Giêsu cùng các môn đệ trở về nhà, và dân chúng đông đảo lại đổ xô tới, đến nỗi Người không dùng bữa được. 21 Những thân nhân của Người hay tin đó, liền đi bắt Người, vì họ nói: "Người đã mất trí".
http://www.tgpsaigon.net/suy-niem/20160122/33667
0 nhận xét:
Đăng nhận xét