Có một sinh viên học rất giỏi về
ngôn ngữ câm điếc là dùng hai bàn tay múa. Ngày kia trên xe buýt, cô thấy anh
câm điếc múa với người khác cần giúp đỡ chuyến xe khác... Cô này mới nói chuyện
lại bằng tay... rồi họ cũng gặp nhau nhiều lần nữa cũng chỉ nói chuyện bằng tay
múa.
ngày kia cô ta động lòng thương và muốn tỏ lòng kết bạn, anh kia
cũng vui mừng lặp lại. Cô ta dấu bố mẹ và ngày cưới thì dẫn nhau về nhà. Khi ra
mắt quan viên hai họ, ai cũng biết rằng anh ta cũng câm điếc, bỗng anh ta mở
miệng nói chào mọi người.... Cô dâu nói: "Anh biết nói à?".... Sự
thật anh này không có câm điếc mà cũng giúp đỡ người câm điếc thôi. Mừng biết
bao... (ST)
Lời
Chúa: Mc 7,31-37
31Đức Giêsu lại bỏ vùng Tia, đi qua ngả Xiđôn, đến biển
hồ Galilê vào miền Thập Tỉnh. 32Người ta đem một người vừa điếc
vừa ngọng đến với Đức Giêsu, và xin Người đặt tay trên anh. 33Người
kéo riêng anh ta ra khỏi đám đông, đặt ngón tay vào lỗ tai anh, và nhổ nước
miếng mà bôi vào lưỡi anh. 34Rồi Người ngước mắt lên trời, rên
một tiếng và nói: "Épphatha", nghĩa là: hãy mở ra! 35Lập
tức tai anh ta mở ra, lưỡi như hết bị buộc lại. Anh ta nói được rõ ràng. 36Đức
Giêsu truyền bảo họ không được kể chuyện đó với ai cả. Nhưng Người càng truyền
bảo họ, họ lại càng đồn ra. 37Họ hết sức kinh ngạc, và nói:
"Ông ấy làm việc gì cũng tốt đẹp cả: ông làm cho kẻ điếc nghe được, và kẻ
câm nói được."
(1).jpg)