Thầy trò sống thân thiết gắn bó với
nhau như "bát nước đầy", còn mấy ngày nữa đâu, còn nhiều thời gian
cho nhau nữa đâu mà người môn đệ thân yêu nỡ tiếc xót với Thầy mấy quan tiền
nhỏ mọn. Tình với nghĩa mà hẹp hòi vậy sao? Đời bạc bẽo và cay đắng vậy sao?
Lạy Chúa Giêsu, Giuđa là biểu tượng
của mỗi người chúng con. Chúa có tiếc gì với chúng con? Còn gì quý nhất trên
đời mà Chúa chưa ban cho chúng con? Mọi sự trong trời đất này là của Chúa mà
sao Chúa như phải chờ đợi của bố thí của chúng con? Phải chăng vì yêu thương
chúng con quá khiến Chúa đã hy sinh tất cả để ban tặng cho chúng con chính sinh
mạng của Chúa?
Lạy Chúa Giêsu, xin tha thứ sự bất
kính và xúc phạm nặng nề của chúng con. Xin cho chúng con biết chân tình cảm
mến như Maria để đáp lại một chút tình yêu thương vô bờ của Chúa. Amen.
LỜi Chúa: Ga 12, 1-11
Sáu ngày trước Lễ Vượt Qua, Chúa
Giêsu đến làng Bêtania, nơi Ladarô đã chết được Người cho sống lại. Tại đây
người ta dọn bữa cho Người ăn. Martha hầu bàn. Còn Ladarô cũng là một trong
những kẻ đồng bàn với Người. Bấy giờ Maria lấy một cân dầu thơm, dầu cam tùng
hảo hạng, và xức chân Chúa Giêsu, rồi lấy tóc mình mà lau. Hương thơm toả đầy
nhà. Một môn đệ là Giuđa Iscariô, kẻ sẽ phản nộp Người, liền nói: "Sao
không bán dầu thơm đó lấy ba trăm đồng mà cho người nghèo khó?" Hắn nói
thế không phải vì lo lắng cho người nghèo khó đâu, mà vì hắn là tên trộm cắp,
lại được giữ túi tiền, nên bớt xén các khoản tiền người ta bỏ vào đó. Vậy Chúa
Giêsu nói: "Hãy để mặc cô ấy làm công việc chỉ về ngày táng xác Ta. Vì các
ngươi sẽ có người nghèo luôn bên cạnh các ngươi, còn Ta, các ngươi sẽ không gặp
Ta mãi đâu".
Có đám đông người Do-thái biết
Người đang ở đó, nên tuôn đến, không những vì Chúa Giêsu, mà còn để thấy
Ladarô, kẻ đã chết được Người cho sống lại. Thế là các Thượng tế quyết định
giết luôn cả Ladarô, vì tại ông mà nhiều người Do-thái đã bỏ họ và tin theo
Chúa Giêsu.




.jpg)



