Dụ ngôn những thợ làm vườn nho. Điểm
nhấn mạnh của dụ ngôn này là 2 lối suy nghĩ khác nhau về cách trả lương của ông
chủ :
-
Lối suy nghĩ của ông chủ : ông trả công vì thương (nhưng không hại đức
công bình), cho nên kẻ làm ít giờ cũng được trả nhiều bằng kẻ làm suốt ngày.
- Lối suy nghĩ của một số thợ làm
nhiều giờ : làm nhiều thì phải được trả công nhiều. đây chính là lối suy
nghĩ và thái độ của mỗi người chúng ta:
Thật vậy, chẳng ở đâu xa. Ngay
giữa cộng đoàn chúng ta đây: vẫn còn đó những con mắt lườm nguýt có đuôi, những
cái nhép môi khinh thị, những cú nhíu mày nhăn trán bất bao dung, đố kỵ, những
lời ong tiếng ve phê bình chỉ trích, những kết án, lọai trừ…thấp thoáng đâu đó
giữa những hàng ghế trang nghiêm thánh thiện của thánh đường để ném về phía
những người bị cho là “đến trễ”, bị gán là “công nhân giờ thứ 11”.
- Họ "là những người đến
trễ, là công nhân giờ thứ 11" vì họ họ là dân dự tòng-tân tòng; họ
"là những người đến trễ" vì họ thuộc gia đình đang bị rối giây hôn
phối.
- Họ "là những người đến
trễ, là công nhân giờ thứ 11" vì họ bị mang tiếng có một quá khứ không tốt
lành.
- Họ "là những người đến
trễ, là công nhân giờ thứ 11” vì họ quá bần hàn rách nát, không giúp được gì
cho giáo xứ, cho cộng đoàn.
- Họ "là những người đến
trễ, là công nhân giờ thứ 11” vì họ là những người ít học hay khô khan nguội
lạnh không thường xuyên tham gia sinh hoạt với cộng đoàn;
- Họ “là những người đến trễ,
là công nhân giờ thứ 11” vì họ không có được những hoàn cảnh vật chất và tinh
thần thuận lợi như bao nhiêu anh chị em khác…
Thế nhưng, chúng ta dư biết
rằng: Trong Vườn Nho của Thiên Chúa hôm nay vần còn đầy dẫy những anh chị em
“là những người đến trễ”, là “những công nhân giờ thứ 11” như thế. Để dạy cho
người Do Thái khi xưa và để nới với cộng đoàn chúng ta hôm nay, dụ ngôn Tin
Mừng đã trình bày cách ứng xử khác thường của Thiên Chúa: Mỗi người, sớm hay
muộn, đúng giờ hay đến trễ, cũng đều lãnh được một đồng như nhau. Phải chăng,
ngụ ý của dụ ngôn nầy đã quá rõ để chúng ta hiểu và gắng công thực hiện:
- Hãy ngước lên Thiên Chúa để
học mãi bài học khoan dung, quảng đại, thứ tha và yêu thương anh em như chính
mình.
- Hãy trông về anh em xung
quanh mà biết sẻ chia, cảm thông, yêu thương và kính trọng.
- Hãy nhìn vào chính mình để
luôn khiêm hạ và sẵn sàng nhận phần thiệt thòa cho riêng mình để mà quảng đại
phục vụ anh chị em.
Lạy Chúa, Tình yêu Chúa vượt qua mọi
tính toán, xin cho con có một tình yêu như Ngài, để con không dừng lại ở quyền
lợi, nhưng dừng ở chính những con người để biết yêu thương.
1 "Nước Trời giống như chuyện gia chủ kia, vừa tảng sáng đã ra mướn thợ vào làm việc trong vườn nho của mình. 2 Sau khi đã thoả thuận với thợ là mỗi ngày một quan tiền, ông sai họ vào vườn nho làm việc.
3 Khoảng giờ thứ ba, ông lại trở ra, thấy có những người khác ở không, đang đứng ngoài chợ. 4 Ông cũng bảo họ : "Cả các anh nữa, hãy đi vào vườn nho, tôi sẽ trả cho các anh hợp lẽ công bằng." 5 Họ liền đi.
Khoảng giờ thứ sáu, rồi giờ thứ chín, ông lại trở ra và cũng làm y như vậy.
6 Khoảng giờ mười một, ông trở ra và thấy còn có những người khác đứng đó, ông nói với họ : "Sao các anh đứng đây suốt ngày không làm gì hết ?" 7 Họ đáp : "Vì không ai mướn chúng tôi." Ông bảo họ : "Cả các anh nữa, hãy đi vào vườn nho !"
8 Chiều đến, ông chủ vườn nho bảo người quản lý : "Anh gọi thợ lại mà trả công cho họ, bắt đầu từ những người vào làm sau chót tới những người vào làm trước nhất." 9 Vậy những người mới vào làm lúc giờ mười một tiến lại, và lãnh được mỗi người một quan tiền. 10 Khi đến lượt những người vào làm trước nhất, họ tưởng sẽ được lãnh nhiều hơn, thế nhưng cũng chỉ lãnh được mỗi người một quan tiền.
11 Họ vừa lãnh vừa cằn nhằn gia chủ : 12 "Mấy người sau chót này chỉ làm có một giờ, thế mà ông lại coi họ ngang hàng với chúng tôi là những người đã phải làm việc nặng nhọc cả ngày, lại còn bị nắng nôi thiêu đốt."
13 Ông chủ trả lời cho một người trong bọn họ : "Này bạn, tôi đâu có xử bất công với bạn. Bạn đã chẳng thoả thuận với tôi là một quan tiền sao ? 14 Cầm lấy phần của bạn mà đi đi. Còn tôi, tôi muốn cho người vào làm sau chót này cũng được bằng bạn đó. 15 Chẳng lẽ tôi lại không có quyền tuỳ ý định đoạt về những gì là của tôi sao ? Hay vì thấy tôi tốt bụng, mà bạn đâm ra ghen tức ?" 16a Thế là những kẻ đứng chót sẽ được lên hàng đầu, còn những kẻ đứng đầu sẽ phải xuống hàng chót.